THƠ Tập thơ Lê Minh Quốc, Đoàn Tuấn - ĐẤT BÊN NGOÀI TỔ QUỐC - NHẬT KÝ MỘT NGÀY

Lê Minh Quốc, Đoàn Tuấn - ĐẤT BÊN NGOÀI TỔ QUỐC - NHẬT KÝ MỘT NGÀY

Mục lục
Lê Minh Quốc, Đoàn Tuấn - ĐẤT BÊN NGOÀI TỔ QUỐC
LÊ MINH QUỐC giới thiệu ĐOÀN TUẤN
TUỔI 18
MẸ VÀ HÒM THƯ CON
TÔLLÊ SÁP ĐÊM 5 THÁNG MỘT NĂM 1979
ĐẤT BÊN NGOÀI TỔ QUỐC
LÍNH TRÁNG
LÁ MỤC
HOÀNG HÔN ĐỨC LẬP
ĐƯỜNG LÍNH
SAU MÀU XANH LÁ
VẬN ƠI!
AN-LUNG NĂM 1981
ĐIẾU THUỐC
CƠN KHÁT VÀ TIẾNG GÀ RỪNG
ĐÊM ẤY CHÚNG TÔI NGHE LỜI RU BỖNG SỢ
MƯA
ĐÊM Ở RỪNG NGHE THƠ
MỘT NÉT LÀNG
TIẾNG NGÀY MỚI BÌNH YÊN
TỐI THỨ BẢY
CHIẾC KHĂN RẰN KHƠ-ME
KHÚC DÂN CA TRÊN ĐIỂM TỰA
MIẾNG TRẦU PHUM CHOĂMSRE
HẾT NƯỚC CẤM NHÌN
DẢI ĐỒNG BẰNG THƯƠNG NHỚ
GIẤC NGỦ
BÀI THƠ KHÔNG VIẾT NHÁP
TÌM BẠN
NGÀY TÔI RỜI MẶT TRẬN
KÍNH GỬI SƯ ĐOÀN 307
TRỜI SAO
KỶ NIỆM NGÀY NHẬP NGỦ
ĐOÀN TUẤN giới thiệu LÊ MINH QUỐC
ĐẤT NƯỚC VÀ NGƯỜI LÍNH
ĐỀ TỰA THƠ MÌNH
NGỦ ĐẤT
NHẬT KÝ MỘT NGÀY
BINH NHẤT
ĐỌC LẠI TRUYỆN KIỀU
NHỮNG MÙA KHÔ TRONG TRÍ NHỚ
UDAĐAO 1979
MÙA TRĂNG PHUM GIỀNG
GẶP Ở ĂNGCO VÁT
CHUYỆN TRÒ CÙNG VÁCH ĐÁ
ANGLUNGVENG 1980
MẸ
TRỞ LẠI NƠI ĐÓNG QUÂN
ĐÊM Ở RỪNG CHOANSAN
VIẾT TỪ AN-LUNG-VENG
ĐỌC “BẠCH VÂN THI TẬP” NĂM 1977
VIẾT TỪ CÁNH RỪNG ĐÔNG BẮC CĂMPUCHIA
DỖ GIẤC NGỦ
TRÊN ĐƯỜNG RA TUYẾN TRUỚC
NHỮNG LIỆT SĨ TRINH TIẾT
BÀI THƠ VỀ HOA CÚC
MÙA XUÂN
ĐỨNG TRƯỚC NGHĨA TRANG SVAY RIENG
TRÒ CHUYỆN VỚI CỎ
ĐÊM TRÚ QUÂN Ở XAM CÔNG THMÂY NHỚ HÀN MẶC TỬ
TRÊN ĐƯỜNG VỀ NƯỚC UỐNG RƯỢU Ở STUNG TRENG
TRỜI ĐỪNG VỘI SÁNG
HOÀI NIỆM CÁNH RỪNG
NHỊP THỞ ‘MỘT- HAI”
CƠN SỐT
ĐỒNG ĐỘI
ĐÊM HẠNH NGỘ
GIẤC MƠ XANH
TRONG MƠ ÁO LÍNH
HỒI TƯỞNG TUỔI HAI MUƠI
TRƯA NAY
ĐẾN HÀ NỘI NHỚ BẠN THỜI ĐI BỘ ĐỘI
THƠ MỪNG NHÀ MỚI
NHỮNG NGÀY LÀM THƠ
Thơ ĐOÀN TUẤN
Tất cả các trang

 

NHẬT KÝ MỘT NGÀY

Cái nắng quái như lửa nung cháy họng

Cổ bỏng lên. Ôi! Khát! Ôi! Nắng

Chúng tôi đi rùng rùng bụi đỏ

Hái lá tai voi nhai suốt chặng đường dài

Ba lô đeo vai

Súng và gạo đeo vai

Vác trái đất nặng ba mươi ký

Chúng tôi hành quân qua Xam-coong-thmây

Trinh sát theo vết chân thú rừng tìm nước

Chúng tôi lang thang tìm nước trăm nơi

Khẩu lệnh rời rạc theo gió thổi xa xôi

Giành với thú rừng vũng nước đen lá mục

Vũng nước đục ngầu cùng nhau chen chúc

Môi rát buốt

Uống cầm hơi

Mắt hoa lên chân thấp chân cao

Giày há mõm lùa cát vào cọ sát

Chân sưng bọng nước bước đi loạc choạc

Ngồi giải lao nắng xoáy trên lưng

Rít dài hơi thuốc lá

Lóe sáng lửa cháy rừng

Bi đông va lốc cốc

Từng giọt trong veo mang dáng dấp dòng sông

Ôi khát vọng dịu dàng nằm trong cơn khát

Linh hồn tôi bay đến tận đền Angkor Wath

Cắn lấy bầu vú đá căng đầy của nàng Apsara

Để tìm giọt sữa

Nhưng chỉ thấy nước mắt nóng ran như hạt lửa

Rơi nhạt nhòa mặn môi

Mùa khô đã trở thành huyền thoại xa xôi

Lửa cháy rừng chim bay thảng thốt

Đất nứt nẻ nên chim im tiếng hót

Không gian quay cuồng trời đất nóng như nung

Chúng tôi hành quân trong lửa bão bùng

Đuối sức

Chiếc ba lô theo cuộc đời chiến sĩ

Về mọi nẻo đường

Rừng vẫn dài trảng cỏ vẫn mênh mông

Kẻ ngã quÿ nằm trên đá sỏi

Người lê tới bằng đôi chân mệt mỏi

Bới lá rừng đưa lên miệng để nhai

Nằm vật vã nhìn vòm trời mộng mị

Mơ quê nhà có giếng nước trong xanh

Mơ ngụm nước thốt nốt ngọt lành

Nước bọt đặc quánh

Mồ hôi rơi xuống môi mặn đắng

Dáng người đi như cây khộp khẳng khiu

Mùa khô trên đất nước Khmer

Khắc đậm giữa tim thành vết sẹo

Chúng tôi đi những bàn chân xiêu vẹo

Như trôi lênh đênh trên dòng sông...

Lê Minh Quốc



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com