THƠ Tập thơ LÊ MINH QUỐC: YÊU MỘT NGƯỜI LÀ NUÔI DƯỠNG ĐỨC TIN - 10. Nỗi buồn trăn trối

LÊ MINH QUỐC: YÊU MỘT NGƯỜI LÀ NUÔI DƯỠNG ĐỨC TIN - 10. Nỗi buồn trăn trối

Mục lục
LÊ MINH QUỐC: YÊU MỘT NGƯỜI LÀ NUÔI DƯỠNG ĐỨC TIN
Thay lời Tựa
1. Quách Tĩnh yêu Tiểu Long Nữ
2. Đêm dài lắm mộng
3. Trăng non
4. Yêu đời để sống
5. Đã là vui
6. Cúi chào trăm năm
7. Trên một bàn tay
8. Đi hết con đường
9. Đi tìm em
10. Nỗi buồn trăn trối
11. Đọc thảo tình thơ
12. Thơ bảy chữ
13. Trời xanh thế sao mắt tôi rướm lệ?
14. Dấu nằm
15. Thưa rằng
16. Vẽ em (I)
17. Vẽ em (II)
18. Mùa xanh
19. Mỗi lần yêu là lại khóc chào đời
20. Ngủ đi em
21. Thơ của em đâu?
22. Tình ngon như Tết
23. Lụa mới đã tơ tằm
24. Vô tư
25. Yêu một người là nuôi dưỡng đức tin
26. Mai sau dù có bao giờ
27. Gọi em
28. Lứa đôi
29. Chúc mừng sinh nhật
30. Sức mấy mà quên
31. Bốn mùa thay sắc lá
32. Ra khơi
33. Đường xa vó ngựa
34. Lẻ bóng trên đường
35. Ánh sáng
36. Thầm hỏi một người
37. Thi sĩ đêm mưa trên một sân ga xép
38. Nhẹ nhàng trôi
39. Cỏ thơm liền với trời xanh
40. Nhớ người đã khuất...
41. Khoảnh khắc trong ngày
42. Những ngày tốt tươi
43. Tập quên
44. Tiếng gọi thầm
45. Dưới mái tình tôi
46. Rùng mình sắc tím
47. Hỏi đóa sen hồng
48. Nốt ruồi của một người
49. Gọi tên một người
50. Ăn gió
51. Bữa ăn ngon
52. Gió còn thổi mãi
53. Cũng như là
54. Trổ lộc xanh tươi
55. Sau của phía sau
56. Từ một câu thơ
57. Tấu hài
58. Nhịp đập trái tim đau
59. Tìm câu thơ vẽ lại tháng năm dài
60. Đã đi thì sẽ đến
61. Vô ngôn
62. Xếp lại trang đời
63. Và em còn ở lại...
64. Đường dài trăm ngã
65. Ám ảnh
66. Một phía xa xăm
67. Những đời xanh tro bụi lại quay về
68. Ru đêm
69. Thơ trên bàn phím
70. Mùa đã sang mùa
71. Như một thói quen?
72. Đón gió lấy trầm
73. Niềm vui của Tuyệt vọng
74. Kẻ đến sau
75. Lời chúc mồng 1 Tết
76. Ngày rộng tháng dài
77. Mai em lại đến
78. Hãy mở lòng ra
79. Không là không
80. Búp sen trên đường dài thăm thẳm
81. Em hãy về mau...
82. Tự sự nửa khuya
83. Lời buồn trong vắt
84. Vết thương
85. Dâng em
86. Nói gì đi chứ?
87. Tứ tuyệt Noel
88. Chúc thư
89. Người nhớ gì không?
90. Bài ca cuối cùng của Trương Chi
91. Tiếng lòng lặng lẽ
Tất cả các trang

Nỗi buồn trăn trối

có những lúc ngã lòng
tôi vịn câu thơ mà đứng dậy
(Phùng Quán)


Sứ mệnh của thơ? Thơ có quái gì sứ mệnh
Chỉ trêu hoa giỡn nguyệt đùa thôi
Máu trong tim chảy ròng ròng trên giấy
Cũng mất tăm như mưa trút bên trời?

Câu thơ viết của ngàn ngày mộng mị
Còn buốt đau - đọng lại tiếng thở dài
Nàng có nhớ hay chỉ là phút chốc
Nghe thoáng qua như gió thổi ngoài tai?

Có những lúc “vịn câu thơ đứng dậy”
Phùng Quán ôi! Tôi đang “phút ngã lòng”
Từng con chữ của linh hồn yếu đuối
Chẳng thấy gì ngoài một sắc hư không?

Đường khấp khểnh vẫn còn thăm thẳm bước
Vịn vào đâu đi hết một kiếp người?
Tôi chỉ có một tình yêu phía trước
Nàng hiện thân của bóng mát xanh tươi

Nàng đã đến trong đêm dài rét mướt
Ngọn lửa khơi xa đang có thật đó mà
Tôi vịn vào một niềm tin không tắt
Để đi qua. Đi hết cõi người ta

Thơ? Ừ thơ, nào có gì sứ mệnh
Chỉ là tôi ngốc dại đớn đau hoài
Dẩu ảo tưởng một mình em nhan sắc
Vẫn vịn vào hy vọng sự đầu thai

Thơ là em. Em là nguồn bão trút
Từng dòng đau con chữ sắp nhoẹt nhòe
Chỉ đọng lại một nỗi buồn trăn trối
Câu thơ tôi vang vọng có ai nghe?

(2.3.2011)



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com