
LÊ MINH QUỐC
ĐỌC KIỀU
Phong tình cổ lục mở ra
Thấy đâu sóng gió bước qua Thúy Kiều
Đắm thuyền áo gấm hài thêu
Đã tan bọt nước lại gieo bụi hồng
Am chùa vọng lại Sắc Không
Màu thiền đắng đót nâu sồng muối dưa
Hiên Lãm Thúy của ngày xưa
Sao không mơn trớn ngay chưa bẽ bàng?
Đèn khuya rung ngón tơ đàn
Phím loan dìu dặt sổ sàng Sở Khanh
Mắt xanh vừa lọt mắt xanh
Ầm ầm tiếng thét tan tành thịt da
Phong tình cổ lục mở ra
Vẫn em ngày nọ chưa là Đạm Tiên
Gót hài lướt thướt hoa niên
Reo lời Kim Trọng se duyên cuối cùng
Đau riêng lẫn lộn vui chung
Vườn xuân ong bướm trúc tùng mai lan
Vỗ về chăn gối mơn man
Hương tình đậm lại dấu vàng không phai
Câu kiều vừa đọc lai rai
Đã nhìn thấy ngọn sao mai quay về
Đi qua bến Giác bờ Mê
Vui trong hò hẹn rủ rê Thúy Kiều
L.M.Q
(nguồn: Tạp chí Duyên dáng Việt Nam XUÂN 2016)

LÊ MINH QUỐC
ĐỌC KIỀU
Bây giờ rõ mặt đôi ta
Xuân xanh nhẹ bước búp hoa nõn tình
Nhịp thơ sáu tám phiêu linh
Đoạn trường khô vết đao binh bọt bèo
Ầm ầm tiếng sóng trớ trêu
Buồn trông mây nước dập dìu Sở Khanh
Bấy lâu ngang dọc tung hoành
Một phương sừng sững lũy thành hợp tan
Quay về Lãm Thúy thư trang
Chàng Kim ơi, nghĩa cũ càng thắm duyên
Khói trầm cao thấp tiếng huyền
Ấm sao hạt ngọc Lam Điền ẩn hương
Thanh lâu hoen ố tang thương
Tấm lòng trinh bạch còn vương máu hồng
Đã là vợ đã là chồng
Ai nghe nức nở tiếng lòng Thúy Vân?
Vòng đời khép lại phong trần
Mười lăm năm ấy một lần đắm say
Trời còn để có hôm nay
Tan sương đầu ngõ vén mây Thúy Kiều
L.M.Q
(Nguồn: Báo Sài Gòn Giải phóng XUÂN 2016)

LÊ MINH QUỐC
GIEO LẤY NIỀM TIN
Tôi dỗ tôi từng ngày
Gieo một niềm tin để còn hy vọng
Tin ẩn giấu dưới tro tàn
Vẫn còn lửa nóng
Tin sau bão giông chập chờn những sóng
Vẫn còn có cánh buồm đỏ thắm
Tin đi tôi ơi dù chiều đang xế bóng
Nếu bền lòng
Sẽ gặt được nắng mai
Tôi gieo niềm tin ngay dưới gót giày
Đi tìm em, sẽ gặp
Gieo lên niềm tin nào khác gì nhìn những ngôi sao trên nền trời xa tắp
Dù rất xa nhưng cũng rất gần
Ngôi sao kia là đôi mắt em tròn
Là cúc áo trên chiếc áo mỗi ngày em mặc
Tôi lại mặc áo em
Để níu lại thời gian dù đang xa cách
Tôi bền lòng gieo lấy niềm tin
Dỗ mình hãy yêu đời để sống
Làm thơ như trẻ thơ chạy trên thảo nguyên
Những vần thơ lót dưới gối em nằm
Ta gối tay nhau
Ta thở cho nhau
Ta sống cho nhau
Mơ về môt giấc mơ bình dị dưới mái nhà
Nơi ấy không có chỗ cho thay lòng đổi dạ
L.M.Q
(nguồn: Báo Nhân Dân XUÂN 2016)

LÊ MINH QUỐC
BỮA ĂN NGON
đáng yêu là anh
anh thanh lịch, đẹp trai lại lịch lãm đàng hoàng
ngày đầu xuân đi chợ
đi chợ ừ đi chợ
nàng dặn gì thì nhất quyết phải mua
này lụa là đà điệu se sua
kìa mặn mòi những lời ăn tiếng nói
nọ mây trắng trời xanh cùng nắng mới
anh vốc đầy tay hào hứng chất chật nhà
vườn địa đàng ríu rít oanh ca
anh bếp núc cũng là anh nấu nướng
anh gieo vần chữ nghĩa du dương
câu thơ cười đùa
ngọn lửa cháy bập bùng tươi sáng quá
món ăn ngon diệu kỳ như phép lạ
vừa mới vươn vai da thịt đã rần rần
cảm hứng từ đầu lao vút xuống tận chân
anh hào hứng nhịp nhàng theo trang viết
dòng đầu tiên vuốt ve mắt biếc
nàng má hồng, môi đỏ một màu son
bươm bướm quay về khiêu vũ cánh hoa thơm
anh mơn trớn nâng niu từ A, B, C đến tận cùng Y, Z…
từng dòng chữ không hề chấm hết
không chấm câu cứ hối hả thong dong
cỏ xanh
mây trắng
bến vắng
dòng sông
thảo nguyên
mênh mông
tình non
phơi phới
dòng chữ trắng trở mình trang giấy mới
ngày nồng nàn
bếp lửa vẫn reo vang…
L.M.Q
(nguồn: Báo PN TP.HCM XUÂN 2016)

LÊ MINH QUỐC
ĐỌC KIỀU
Thanh minh tảo mộ cỏ non
Nghe gió cuốn nhịp võng mòn tháng năm
Nén nhang thơm của từ tâm
Vòng vèo ngọn khói nhang trầm Kiều ơi
Tiền Đường vỗ sóng xa khơi
Ngàn xưa đứt ruột trong lời Đạm Tiên
Phận bèo phiêu dạt xô nghiêng
Mười lăm năm ấy tình riêng bẽ bàng
Trăng khuya từng sợi tơ vàng
Lẫn trong tiếng nấc trái ngang dặm trường
Vẫn còn hằn lại chữ thương
Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng
Mùa xưa thôi hết long đong
Vén mây tri ngộ thong dong tự tình
Tìm trong ta lại thấy mình
Cũng hình như Thúy cũng hình như Vân
Ngoài trời đã biếc nắng xuân
Cười khô dòng lệ trầm luân xa rồi
Đọc Kiều tự thuở thôi nôi
Là nghe lắng đọng những lời nước non
L.M.Q
(nguồn: Báo C.A TP.HCM XUÂN 2016)

LÊ MINH QUỐC
ĐỌC KIỀU
Tan sương đầu ngõ vén mây
Cùng nàng nâng phím so dây Thúy Kiều
Sóng tình dường đã xiêu xiêu
Mùa tình trăng mật dậy triều sóng lên
Thư hương thấp thoáng lụa mềm
Phất phơ váy mỏng tay tiên vẽ vời
Cỏ non xanh rợn chân trời
Ngày vui chót vót tiếng cười chàng Kim
Thưa rằng, cúi xuống lặng im
Phiến da thơm nõn nổi chìm bể dâu
Tiếng đàn rung tựa giọt châu
Tan trên đầu lưỡi nỗi đau xa rồi
Tóc tơ chưa cạn này môi
Gần thêm chút nữa sẻ đôi tâm tình
Chân trời còn sáng bình minh
Sá gì Ưng, Khuyển rập rình nọ kia
Phải đâu băng lối vườn khuya
Hiên Lãm Thúy lại sẻ chia tấc lòng
Cùng chung một tiếng tơ đồng
Phải chăng hồn Việt ẩn trong sách Kiều…
L.M.Q
(nguồn: Báo Thanh Niên XUÂN 2016)

LÊ MINH QUỐC
ĐỌC KIỀU
Mùa vàng phương thảo thanh minh
Lọt lòng từ thuở hữu hình Đạm Tiên
Gót hài dạo chốn thư hiên
Con chữ cựa quậy xô nghiêng phận phèo
Quê nhà mờ nhạt dấu rêu
Mười lăm năm ấy bấy nhiêu đèo bòng
Sự đời đã tắt lửa lòng
Màu thiền thanh thoát nâu sồng, muối dưa
Phím đàn dìu dặt nhặt thưa
Tiếng tơ tri ngộ cuối mùa Thúy Vân
Đã xa xăm cõi phong trần
Đã khổ đau đã bội phần vui hơn
Vườn xuân hoa bướm râp rờn
Nén nhang thoảng hết oán hờn bấy lâu
Nghìn xưa tiếp nối ngàn sau
Hoa đàm đuốc tuệ nhiệm mầu soi chung
Bao phen sấm chớp đùng đùng
Ngọn bèo lả cánh điệp trùng bão giông
Ngày vui khuất nẻo bụi hồng
Hồn thơ tươi thắm từ trong Thúy Kiều
L.M.Q
(nguồn: Báo Giác Ngộ XUÂN 2016)

LÊ MINH QUỐC
ĐỌC KIỀU
Thanh minh dìu dặt tay tiên
Tình trong như đã se duyên Thúy Kiều
Thềm nhà mờ nhạt dấu rêu
Xăm xăm băng lối vườn yêu một mình
Thưa rằng, tình ấy là tình
Tưởng trong giây phút hữu hình thiên thu
Ngờ đâu sấm chớp tít mù
Hoa xanh nhất chín nhì bù buồn tênh
Bánh xe khấp khểnh gập ghềnh
Lênh đênh phận bạc lênh đênh thập thành
Phường chèo bôi nhọ trắng xanh
Sở Khanh lục tặc tam bành nhiễu nhương
Đã chơi. Chơi với văn chương
Chơi gì với cái đoạn trường mà chơi
Tai nghe rối ruột bời bời
Ngoa ngôn mồm mép tuôn lời quỷ ma
Lập lờ láu lưỡi líu lo
Tiền Đường dậy tiếng sóng xô ầm ầm
Dọn mặt? Mặt cũng từ tâm
Dọn tâm? Giấu lưỡi dao đâm bất ngờ
Đọc Kiều đau đớn câu thơ
Cũng tang thương đến dật dờ tang thương
Quay về trong cõi thư hương
Lau khô giọt lệ đoạn trường Kiều ơi
L.M.Q
(nguồn: Báo Tiền Phong XUÂN 2016)
Trang 27 trong tổng số 38