Dù chỉ mới phát hành chừng một tuần, tập sách SÓNG ĐƯA NƯỚC của Chị Đẹp đã được Nhà sách Phương Nam thống kê là sách bán chạy thứ ba, lọt vào top five. Ngay trang chủ của nhà sách này, ở chuyên mục Sách Việt bán chạy nhất, ta thấy xếp theo thứ tự:
1. Tiền chuộc trái tim (NXB Trẻ) - Tác giả: Meg Cabot. Dịch giả: Phương Linh.
2. Hẹn với mắt cười (Ấn phẩm của báo Hoa Học Trò) - Nhiều Tác Giả.
3. Sóng đưa nước (NXB Hội Nhà Văn) - Tác giả: Chị Đẹp.
4. Chàng trai nhà bên (NXB Hội Nhà văn) - Tác giả: Meg Cabot. Dịch giả: Thanh Trúc.
5. Nếu biết trăm năm là hữu hạn (NXB Hội Nhà văn) Tác giả: Phạm Lữ Ân.
Được biết, Chị Đẹp sẽ có cuộc gặp gỡ với bạn đọc về tập sách Sóng đưa nước vào buổi sáng ngày Thứ Bảy 8.12.2012 tại sách Phương Nam Ebook - Vincom. Trung tâm Thương mại Vincom (tầng B2), 72 Lê Thánh Tôn, Q1, TP.HCM.
Cùng một chủ đề:
Chị Đẹp ra mắt sách SÓNG ĐƯA NƯỚC
Vài hình ảnh ra mắt sách SÓNG ĐƯA NƯỚC
Chiều ngày 17.XI.2012, tập sách SÓNG ĐƯA NƯỚC (NXB Hội Nhà văn) chính thức rời khỏi nhà in của Công ty văn hóa Phương Nam và chuyển đến tay tác giả: CHỊ ĐẸP.
Trước đó, trên trang web này, tôi đã thông tin đến bạn đọc sắp phát hành SÓNG ĐƯA NƯỚC
Nhà văn NGUYỄN ĐÔNG THỨC viết Lời Tựa. Nhà thơ ĐỔ TRUNG QUÂN vẽ tranh minh họa. Và tôi, chỉ là người có mặt để chứng kiến dấu chấm cuối cùng của trang bản thảo này.
Nếu mình chọn đời nhau làm dấu chấm
Mỗi câu văn đâu chấm được hai lần!
Câu thơ của Nguyễn Tất Nhiên tự nhiên lại vọng đến trong trí nhớ.
Nay, tôi post Lời Tựa Nỗi buồn Ma Thị của nhà văn Nguyễn Đông Thức và tranh minh họa của nhà thơ Đỗ Trung Quân - như lời chúc mừng tập sách mới của người viết mới.
L.M.Q
XI.2012
Cùng một chủ đề:
Chị Đẹp ra mắt sách SÓNG ĐƯA NƯỚC
Vài hình ảnh ra mắt sách SÓNG ĐƯA NƯỚC
NỖI BUỒN MA THỊ
Không cần có cốt truyện với những chương hồi lớp lang, mạch lạc, Sóng đưa nước cho ta cái cảm giác bềnh bồng như đang thả ngửa người trên mặt hồ, để mặc những cơn gió và những ngọn sóng đưa ta trôi đến đâu thì trôi.
Một loại truyện viết ngẫu hứng theo tâm trạng nhân vật là chính, chẳng cần theo một trật tự nào. Tưởng rằng lan man không chủ đích nhưng cuối cùng vẫn ra một câu chuyện đầy đặn. Nhân vật chính - một phụ nữ đẹp, chắc chắn vậy - là Việt kiều về nước làm việc, thậm chí chẳng cần có tên.
Trong suốt cuốn truyện, chỉ đôi lần cô được gọi là Ma Thị, biệt hiệu mà “con ma Hà Nội”, một “người yêu không bao giờ cưới”, đã đặt cho cô. Làm việc trong ngành nghệ thuật thời trang, cô sống khá thoải mái, phóng khoáng. Cô có tâm hồn ăn uống, thích di chuyển, đọc sách, nghe nhạc, uống rượu, yêu đương…, cái gì cũng tới nơi tới chốn. Vây quanh cô có không ít bạn trai bạn gái, thuộc tầng lớp trung lưu trở lên, cũng đủ trò đủ chuyện. Họ ăn diện, chơi blog, facebook, enjoy cuộc sống… đúng mốt thời thượng.
Và mỗi người cũng một số phận, một tính cách, nửa thật nửa ảo, y như cơ man con người đang sống trong xã hội hôm nay. Nửa thật nửa ảo, nhưng nỗi buồn nỗi đau về tình người tình đời lại luôn luôn là thật. Một cuộc hôn nhân tan vỡ với lý do ông chồng bỗng nhận ra “không thể dành hết cuộc đời mình cho chỉ một người đàn bà”, một cuộc tình bế tắc đến nỗi “lần gặp nhau nào cũng có thể là lần sau cùng”, những tình bạn sớm nắng chiều mưa… Cô chịu đựng tất cả, không dễ dàng nhưng cũng không bi lụy, vẫn làm việc và vẫn sống đúng với con người của mình…
Đã khá lâu tôi mới được đọc một tác giả viết về tâm lý phụ nữ - và cả tâm lý “bọn đàn ông” nữa - hay như thế. Từng trang một bóc tách dần tính cách, tâm lý, thói sống… của từng nhân vật, nhẹ nhàng như không và khó thể chính xác hơn.
Với lối viết đầy cảm xúc và chi tiết rất thật này, rất dễ có cảm giác đây là cuốn… tự truyện (?) của một blogger nổi tiếng có nickname Chị Đẹp. Cũng có thể đúng mà cũng có thể không. Nhưng nỗi bồi hồi man mác và tiếng thở dài để lại sau khi bạn gấp sách là hoàn toàn có thật. Cuộc sống sao vẫn cứ là những câu chuyện quá buồn!
NGUYỄN ĐÔNG THỨC
* Địa chỉ phát hành SÓNG ĐƯA NƯỚC:
Cùng một chủ đề:
Chị Đẹp ra mắt sách SÓNG ĐƯA NƯỚC
Vài hình ảnh ra mắt sách SÓNG ĐƯA NƯỚC
Một tin nhắn vào lúc 0 giờ ngày 9.11.2012, từ Đà Nẵng, báo tin chị tôi - Lê Thị Ái đã về trời. Một cái chết đã đến với một người (1958 - 2012). Rồi ai cũng về cõi ấy. Không vui và cũng không buồn. Chỉ biết rằng, một phần máu thịt của mình đã vĩnh viễn mất đi.
Lê Minh Quốc - Lê Thị Ái (ảnh chụp vào thập niên 1960 tại Đà Nẵng)
Trong đời, chỉ có hai lần, tôi viết về chị tôi. Bài thơ “Chị” viết lúc đang là sinh viên và in trên tạp chí Sông Hương (số tháng 10.1986):
Chị
Con sông chiều nào hoa tím
Bập bềnh câu hát dân gian
Em nhớ chị thời con gái
Làm duyên mặc áo lụa vàng
Nắng mới trong vườn quê ngoại
Tiếng chim ngày ấy còn xanh
Chị ra cầu ao vo gạo
Nụ cười xao xuyến long lanh
Em nhớ buổi chiều tan học
Chơi u rách áo chị buồn
Đêm ấy chong đèn chị vá
Chim chuyền nhành lá run run
Cuối năm bập bùng ngọn lửa
Em nằm trên cỏ nhìn trời
Chị kể em nghe cổ tích
Xôn xao một cánh hoa rơi
Mùa xuân chị mang áo mới
Qua sông gió lạnh trời chiều
Trong em pháo hồng xao xác
Chị về cuối bến tình yêu
Mười năm vô cùng xa lắc
Tình cờ bắt gặp cánh hoa
Chị ơi! Em đi đánh giặc
Nhớ chị là nhớ quê nhà
(1986)
Bài thơ thứ hai Cây lúa Đại Lộc, thay lời tâm sự của anh Quý (Nguyễn Thanh Long) dành cho chị, in trên báo Văn Nghệ TP.HCM cũng trong năm 1986. Anh Quý là tên chồng của chị Ái:
Cây lúa Đại Lộc
(Tặng vợ chồng anh Quý)
Buổi sáng chủ nhật em ơi, chim ngậm lời thơ bay đi
Trong vòm trời Đại Lộc
Em tặng cho tôi cành hoa bụt đỏ ngát
Như ngày hai đứa quen nhau
Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Em cấy mạ bàn tay mềm mại
Phơi nắng dầm mưa một thời con gái
Theo buồn vui cây lúa đơm bông
Bàn chân đầy bùn non
Em gánh thóc về sân
Tiếng chim ca mê mải
Mây thêm xanh trở lại
Chúng mình yêu nhau có trời giông bão
Cây lúa chết đuối nước ngập bờ
Sông Thu Bồn những chiều gió thổi
Hương lúa bay vào ấm cả giấc mơ
Tiếng máy cày vang vọng sớm trưa
Chưa quên chén cơm độn khoai cõng sắn
Đồng cạn đồng sâu mấy mùa mưa nắng
Cây lúa se duyên nên vợ nên chồng
Có bàn tay em vụ gặt mùa vàng
Sân hợp tác được mùa đầy thóc
Tôi cầm tay em bàn tay Đại Lộc
“Rượu Hồng Đào chưa nhấm đà say”
(1986)
Nghĩ đến tận cùng, chết cũng là một sự giải thoát.
Từ nhiều năm nay chị tôi đã phải chạy thận ở Bệnh viện Đa khoa Đà Nẵng. Một cuộc chạy đua với thần chết rất quyết liệt. Những người bệnh cùng thời với chị, đã hai mươi năm trước, tất thẩy đều bỏ cuộc.
Và bây giờ đến phiên chị.
Một nẻo về cuối cùng rồi ai cũng chạm đến. Như một lẽ tất nhiên. Không thể chối từ. Không thể thoái thác. Ai cũng về “cuối bến tình yêu”. Một hẹn hò đã dự báo từ khi con người cất tiếng oa oa chào đời.
Từ nay, vĩnh viễn mất chị. Một phần máu thịt của tôi đã mất…
9.XI.2012
Lê Minh Quốc
Mộ Lê Thị Ái (ảnh chụp tháng 7.2013)
Cùng một chủ đề:
Không phải là một tham vọng, cũng chẳng phải trò chơi.
Tôi ôm ấp “dự án “ website BLOGGAZIN từ vài năm nay. Ăn với nó, ngủ với nó, vui buồn hậm hực cáu giận và căng thẳng với nó. BLOGGAZIN chiếm cứ mọi ngõ ngách tư duy và cảm xúc của tôi, bất cứ lúc nào và bất cứ ở đâu.
Mọi người gọi tôi là một Blogger, từ khi bắt đầu tham gia cộng đồng mạng xã hội Yahoo360, có lẽ vì tôi “blog” nhiều, thường xuyên với mật độ dày dặc với đủ loại tâm trạng sáng nắng chiều mưa, đêm về có khi cũng say sưa “blog”.
Ra đi từ Đà Nẵng, trở về từ chiến trường K, vào giảng đường đại học muộn so với bạn bè cùng thời nhưng nhà thơ Lê Minh Quốc đã có hàng trăm tác phẩm văn học đủ các thể loại giới thiệu với công chúng. Gần đây nhất là tập sách “Người Quảng Nam” http://www.leminhquoc.vn/lmq/le-minh-quoc/750-nguoi-quang-nam.html do Nhà Xuất bản Đà Nẵng ấn hành thu hút khá đông bạn đọc nhất là người Quảng Nam đang sống xa quê. Anh còn là một nhà báo xông xáo (hiện là Trưởng Ban Văn nghệ Báo Phụ Nữ TPHCM). Lê Minh Quốc còn say mê với những sắc màu qua các họa phẩm đầy ngẫu hứng trong tả thực hay trừu tượng... http://www.leminhquoc.vn là trang web do anh xây dựng với mong muốn giới thiệu rộng rãi với công chúng những tác phẩm văn học, hội họa của mình. Theo anh: “Trước đây, bài thơ kia, tác phẩm nọ in ở báo Y, NXB Z thì ít nhiều họ liên đới với mình về việc thẩm định chất lượng. Có nghĩa trách nhiệm được chia ra, nhưng với trang web cá nhân thì lại khác, phải chính mình gánh lấy trách nhiệm đó trước bạn đọc. Điều khiến tôi thích thú còn ở chỗ, đây là thư mục tương đối đầy đủ về Lê Minh Quốc. Tôi tin những bài thơ mình đã viết, những việc mình đã làm sẽ lọt vào “mắt xanh” của bạn đọc. Dù chỉ một người đọc và yêu thích, kể ra cũng đã là đủ rồi”.
MAI PHÚC
(nguồn: http://cadn.com.vn/News/Van-Hoa/Tin_Tuc/2012/8/30/83559.ca
Chỉ mới ra mắt bạn đọc chừng hai tháng, nhưng trang web www.leminhquoc.vn đã lọt vào "tầm ngắm" của Google. Nói có sách, mách có chứng, nay tôi mời các bạn tham khảo một vài số liệu thống kê mới nhất vừa công bố.
Sở dĩ có được tài liệu này, do một người em là chuyên gia tin học, một đồng nghiệp vừa mới email đến tôi và chia sẻ: "Trong vòng 2 tháng ra mắt con số thống kê này là rất ấn tượng. Pagerank đạt số 2 đối với web mới ra mắt là rất cao. Chúc mừng anh".
Còn tôi, tôi cám ơn mọi người đã truy cập và bày tỏ tình cảm với trang web www.leminhquoc.vn.
L.M.Q
IX.2012
Analytics Nguồn trên mạng xã hội
Analytics Tổng quan về Khách truy cập
Analytics Tổng quan về Nguồn lưu lượng truy cập
Analytics trang leminhquoc
Analytics vị trí trang leminhquoc
Trang 9 trong tổng số 12