LÊ MINH QUỐC: Nhật ký 31.5.2013

 

Bù đầu rối mắt với thơ. Thơ dự thi facebook "Lời tỏ tình đầu tiên". Cả hàng ngàn bài thơ. Đọc liên tu bất tận. Mệt khiếp. Đọc không kịp ngáp. Sợ quá. Tối qua bèn ngủ sớm sau khi ròng rã mấy giờ đồng hồ vật lộn với quá nhiều thơ.

 

Thuy-ha-va-Quoc

Nhà báo Thúy Hà & Lê Minh Quốc nhân sinh nhật báo PN TP.CM chừng mươi năm trước

 

Thông thường một cuộc thi văn chương có ban sơ khảo đọc trước, tuyển để in dần trên báo. Rồi còn tuyển lại lần nữa và giao cho ban giám khảo. Vậy số lượng đọc không nhiều và ít nhiều những tác phẩm đó đã “sạch nước cản”. Còn cuộc thi thơ này, người dự thi được quyền post trực tiếp và chịu trách nhiệm nội dung, bản quyền nên số lượng thơ rất nhiều. Gần 10 ngàn bài thơ. Một con số quá lớn. Xưa nay chưa thể có cuộc thi nào thu hút số lượng người và thơ dự thi nhiều đến thế. Ấy là do mạng xã hội cho phép  hình thức dự thi mới. Y đọc ròng rã. Đáng đời. Bởi y sợ bỏ sót thơ, dù chỉ là một bài. Bỏ sót là không "chơi đẹp" với người yêu thơ. Lâu nay trong cuộc nhậu nhẹt bù khú bạn bè, y thường huyên hoang vỗ ngực xưng tên là “dân chơi”. Mà đã “dân chơi” thì phải chơi đẹp. Vậy, tối qua y phải căng mắt để đọc cho bằng hết. Cũng đáng đời. Mà làm sao có thể hết. Phải vài ngày nữa.

Liệu có tìm ra thơ hay không? Chưa thể nói trước điều gì. Chỉ muốn kể lại một giai thoại: Thuở mới làm thơ, Quách Tấn được nhiều người ca ngợi làm thơ hay. Vì thế, ông quyết định chọn một trăm bài thơ ưng ý nhất của mình gửi ra Hà Nội cho Tản Đà. Ông chắc mẩm thế nào ông thi sĩ ngông này cũng phải chọn ít nhất dăm bài để in trên tạp chí An Nam và không ngớt lời khen! Thế nhưng, Tản Đà chỉ chọn in đúng... một bài Cảm thuật! Vâng, chỉ chọn đúng một bài. Bài thơ như sau:

Năm nay tuổi mới ngoại hai mươi

Mặn lạt chua cay nếm đủ rồi

Lúc hứng ngửa nghiêng trời đất rộng

Khi buồn xáo trộn cổ kim chơi

Mấy phen chìm nổi thây cha kiếp

Những tiếng khen chê mặc mẹ đời

Còn đặng bảy mươi chín tuổi nữa

Ngang tàng cho thỏa chí làm trai

Đã thế Tản Đà còn sửa: Câu 2, chữ "rồi" thay bằng chữ "mùi"; "chua cay" đổi lại thành "cay chua" vì "tiếng 'cay' nặng hơn tiếng 'chua' nên phải để sau thì câu thơ mới vững":

Mặn lạt cay chua nếm đủ mùi

Làm thơ khó vậy thay. Không nản chí trước sự lựa chọn khắt khe của bậc đàn anh, ông vẫn tiếp tục làm thơ và năm 1939 cho in tập thơ đầu tay Một tấm lòng. Lần này, nhận thấy thơ của Quách Tân có tiến bộ, khởi sắc, Tản Đà mới nhận lời viết lời Tựa. Trong đó có những câu khen ngợi mà cho đến cuối đời Quách Tấn vẫn còn nhớ mãi: “Thật là tài tình đủ vẻ. Ngoài ra nhiều bài mới thấy trong tập này, cũng có rất nhiều câu giai tác”.

Mấy hôm nay, y vẫn canh cánh bên lòng vẫn là làm sao đọc cho bằng hết thơ dự thi. Hy vọng sẽ tìm được nhiều "câu giai tác". Rồi sẽ có giải cao, giải thấp và tất nhiên là không có giải. Chắc chắn khi phát giải, tập thơ tuyển lại đúng 100 bài từ cuộc thi này đã in xong.

Chiều nay trời mưa. Đi ra mắt nhà hàng không anh? Đi nhậu Tràm Chim không anh? Ối dào! Những lời mời hấp dẫn quá. Ngoài trời đang mưa. Một ngày của y quá tẻ nhạt. Chỉ có thế. Sáng mở mắt dậy là đã ngồi vào bàn gõ phím. Một ly cà phê đen. Rồi, phở Dậu. Một quán phở ngon của Sài Gòn. Bạn bè y đã ngồi đó. Rồi lên cơ quan. Rồi về nhà. Nghỉ trưa xong lại ngồi bàn phím. Và chiều là những lời mời. Réo rắt bên tai. Những tin nhắn báo hiệu những trận bia rót vô tư lên trời xanh mây trắng. Một ngày của y đã lập trình. Chừng mười năm trước y đã viết:

một ngày của anh mưa nắng đã lập trình

phải chạy đua cùng khoảnh khắc bình minh

mười ngón tay gõ phím

mười ngón tay quên đếm

bao nhiêu niềm vui lọt xuống sàn nhà

Nay vẫn y chang. Chẳng gì khác.

 

L.M.Q

   

Chia sẻ liên kết này...

Add comment