THÔNG TIN CÁ NHÂN Tiêu điểm Lê Minh Quốc GIÁNG VÂN: Tập thơ ĐƯỜNG GIÓ - * Thơ viết cho con

GIÁNG VÂN: Tập thơ ĐƯỜNG GIÓ - * Thơ viết cho con

Mục lục
GIÁNG VÂN: Tập thơ ĐƯỜNG GIÓ
* Nhà thơ Giáng Vân: Tự do trên “Đường gió”
Giáng Vân - trong suốt và tĩnh lặng (Mai Văn Phấn)
* Đường của người là đường của gió (Nguyễn Bình Phương)
PHẦN I ĐƯỜNG GIÓ: Chảy tuôn
* Một ngày
* Tự trôi
* Ngày cuối năm
* Dưới một tấm kính trong suốt
Viết tặng họa sỹ Trần Trọng Vũ
* Ghi trong cuộc triển lãm
* Trước cơn giông
* Thơ tháng tám
* Biến hóa
* Tôi không là tôi
* Chiếc lá
* Một giọt nước mắt
* Thơ
* Lời của nguồn suối
* Viết ở Viêng chăn
* Mẹ thả từ trời
* Thơ ngắn
* Buồn và sáng
* Những ẩn dụ của giấc mơ
* Trong ngôi nhà rộng lớn
* Những cơn gió thổi
* Linh hồn
* Những cuộc bay của linh giác
* Không đề
* Nhịp chậm
* Nhìn từ trên cao
* Trò chuyện với thời gian
* Nhìn
* Viết ở Luangprabang
* Mê kông
* Thơ dâng mẹ
* Trong khu vườn tôi
* Ngộ
* Không sở hữu
* Những buổi chiều
* PHẦN II KHÔNG MÙA: Bắt đầu
* Ngẫu cảm
* Giấc mơ
* Những giấc mơ tôi
* Thơ viết cho con
* Trò chuyện với con
* Bản Hồ
* Trôi xuôi
* Nâu
* Bài hát
* Gió
* Bài hát 2
* Tháng ba
* Những câu hỏi câm lặng
* Chiều cuối năm
* Loa kèn
* Bài hát
* Không đề
* Không đề
* Những cái cây
* Nhật ký
* Gửi...
* Bài hát cho những con ngựa
* Những ý nghĩ
* Bài hát
* Khoảnh khắc
* Mẹ ơi
* Thơ ngắn
* Lượm lặt
* Mâu thuẫn
* Mâu thuẫn
* Gửi
* Ký ức mưa
* Nhật ký 2
Tất cả các trang

 

Thơ viết cho con

*

Tôi ôm con gái tôi

Khi nó nhắm nghiền mắt và mơ

Trong cái thân hình ấm nóng và sống động

Nó tựa hẳn vào tôi tin tưởng

Như tựa vào cả một thế giới

Để không ngừng mọc ra một thế giới khác

Trang điểm cho cái thế giới cũ của mẹ

Ngày một huy hoàng.

*

Những mặt trời không chịu ngủ

Chui vào cả giấc mơ con,

Len lén vào cả những trang sổ của mẹ

Những mặt trời be bé dễ thương,

Hễ con cầm bút vẽ là chúng nhảy ra

Lúc nhắm tịt mắt, lúc nhăn nhó mặt

Lúc lại cười toe toét

Đôi khi có chú tư lự như người lớn

Thích đi ngủ để mơ thật nhiều

Trời lạnh quá thì chui vào chăn ấm,

Đắp kín lên tận vai, hở ra hai con mắt

Hai con mắt nhìn con nhấp nháy cười

Mẹ ơi con yêu nhất mặt trời

Vì sao thế hở mẹ?

*

Mẹ ơi con vẽ cây được không?

Con cứ vẽ những gì con thích

Nhưng mẹ ơi,những cái cây của con có mắt, biết cười

Chúng còn dắt nhau đi chơi mẹ ạ.

Những cái cây của con rất ngộ

Trong đêm trông giống như đèn đường

Ban ngày giống như hai chị em đứng ngóng mẹ

Cây của con có khi áo vàng, có khi áo đỏ.

Nhưng cũng có lúc nó thích mặc áo xanh

Con ơi, sao cái cái cây kia lại buồn như thế?

à, mẹ ơi đấy là vì nó hư không ai chơi với

(Này, mẹ ạ, con xuống giọng thì thầm,

Tuy nó hư nhưng mẹ vẫn thương lắm,

Bởi mai nó lại ngoan thôi mà)

Mẹ nheo mắt cười,

Sao mà cây thật giống con

Chả biết là cây có thích ngồi lòng mẹ?

*

Con gái tôi thì thầm

Mẹ ơi, lúc nào con cũng nhớ mẹ

Cả khi ăn, khi học, cả lúc con chơi

Mẹ ơi, không hiểu vì sao mẹ con ta hợp nhau

đến thế

Mẹ nhìn vào mắt con tự dưng thấy lo âu

Con gái yêu ơi thế giới rộng dài

Lòng mẹ dù có mênh mông, làm sao theo hết chân con bước

Con hãy học yêu cả cuộc đời,

Yêu cả những tình yêu không có mẹ

Con có thấy những cái cây con đang tỏa những cái rễ non

trong đất

Chúng đang tự kiếm tìm thức ăn để tự nuôi lớn mình, và

Trong cuộc kiếm tìm đó chúng học hòa thuận với tất cả

Trong tình yêu đôi khi cũng nặng nhọc xiết bao

Nặng nhọc xiết bao, nhưng đôi khi chính vì thế mà ta cần sồng

Ta nhớ đời sống và ta làm ra những nghĩa lí

Giống như những bức vẽ của con, nó đẹp bởi ánh sáng được tạo ra nhờ bóng tối

Nó giống những điệu nhảy của con

Không ngừng biến đổi

Con gái yêu của mẹ ơi, con hãy nhìn, hãy nghe, và hãy lắng

Xuyên qua những tạp âm là nắng trong lành,

Xuyên qua bóng tối là suối chảy và sông hát

Mẹ cũng là cây, là nắng với mặt trời

Và con nhé, hãy học yêu tất cả.

GIÁNG VÂN



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com