THƠ Tập thơ Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG - THẤT LẠC

Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG - THẤT LẠC

Mục lục
Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG
THAY LỜI TỰA
TẾT CỦA TUỔI THƠ (I)
GẶP LẠI ĐÀ NẲNG
THƠ TÌNH
SEN HỒNG
MỸ KHÊ VÀ EM
CUỐI NĂM VỀ QUÊ CŨ
QUÊ HƯƠNG
KÝ ỨC CỦA BÀN CHÂN
TRÒ CHUYỆN VỚI CHUỒN CHUỒN
CÀ PHÊ
VỀ ĐÀ NẴNG
MÙA XUÂN VỀ NHÀ CŨ
VỀ QUÊ ĂN TẾT (I)
NIỀM VUI
CHIỀU RA ĐỨNG NGÕ SAU
LỘC BIẾC
GỬI ĐÀ NẴNG (I)
CHIỀU XƯA
GỬI ĐÀ NẴNG (II)
ÁO ĐỎ
TỪ SÂN GA HÒA HƯNG ĐẾN ĐÀ NẴNG
QUÊ NHÀ
VỀ QUÊ
TIẾNG GÀ
THƠ TÌNH TRONG TRÍ NHỚ
GHI TRÊN SÓNG TIÊN SA
THƠ VIẾT TRÊN ĐƯỜNG TRIỆU NỮ VƯƠNG
NGŨ NGÔN BÀ NÀ
GIAO THỪA
GIAO MÙA
MAI XA ĐÀ NẴNG
TRONG CON MẮT CỦA ĐÊM
THẤT LẠC
GIẤC MƠ TUỔI NHỎ
LỜI TỪ BIỆT ĐÀ NẴNG
QUA BẾN ĐÒ XU
SAO KIM
THƠ CỦA MẸ
Tất cả các trang

 

THẤT LẠC

(tặng Nguyễn Đình Xê)

Trên tà áo của em - tôi đã thấy một chùm hoa cúc

Vàng tinh khôi hò hẹn buổi ban đầu

Ðêm nay ngủ chắc rằng em sẽ nhớ

Hoa cúc em cầm đã thất lạc nơi đâu?

 

Ðã thất lạc lúc mà tôi cúi xuống

Hôn bâng quơ trên mái tóc... bâng quơ

Em run rẩy nghe chập chùng sóng nước

Sông Hàn xanh ray rứt vỗ đôi bờ

 

Thôi đừng trách sao tôi liều lĩnh

Ví hoa cúc vàng như những ngọn sao đêm

Và gió thổi chùm cúc thành sương khói

Lãng đãng bay trong giấc ngủ của em

 

Ðó là lúc mà tôi tìm mãi mãi

Một mùi hương nguyên vẹn buổi ban đầu

Ðêm nay ngủ rồi sau này cũng vậy

Tôi sẽ hỏi rằng: Hoa cúc lạc về đâu?

LÊ MINH QUỐC



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com