TÁC PHẨM - DƯ LUẬN Phỏng vấn LÊ MINH QUỐC: Đứng trước gương - * Ai cũng có một thời tuổi xanh

LÊ MINH QUỐC: Đứng trước gương - * Ai cũng có một thời tuổi xanh

Mục lục
LÊ MINH QUỐC: Đứng trước gương
* Ai cũng có một thời tuổi xanh
* “Làm thơ hay viết văn cũng là để thể hiện chính mình”
* Lê Minh Quốc: Đứng trước gương
* Trò chuyện với cây bút trẻ Lê Minh Quốc: “Lực lượng viết trẻ ở Tiền Giang rất mạnh,
Tất cả các trang


Ai cũng có một thời tuổi xanh

thoituoixanh

PV: Với tuổi xanh đã qua, anh còn nhớ lại và giữ lại những kỷ niệm gì?

L.M.Q: Kỷ niệm thì nhiều, nhưng tôi vẫn không quên những tháng ngày tập tễnh bước vào con đường sáng tác (giống hệt như các bạn trẻ bây giờ). không rõ do trời xui đất khiến như thế nào mà lớp Ngữ văn (niên khóa 1983 -1987) của trường Đại học Tổng hợp TPHCM lại quy tụ nhiều “nhân tài” đến thế! Bạn bè tôi một số người bây giờ đã thành danh như Trương Nam Hương, Nguyễn Quốc Chánh, Kiều Kim Loan, Lê Đại Anh Việt, Trần Việt Dũng… Sau một vài năm ra trường đều có tác phẩm xuất bản.

Còn nhớ trong căn phòng ở ký túc xá - chúng tôi gọi đùa là “phòng số 6” vì nhại theo tên truyện ngắn của văn hào Sê-khốp, mà trong đó chỉ chứa toàn người… điên (!) - chúng tôi đã nằm bên nhau với cái bụng đói meo để bàn luận hết sức nghiêm túc về… thơ! Rồi những bài thơ được gửi đăng báo. Rồi những đêm đọc thơ cho nhau nghe v.v… Trương Nam Hương bò dài trên chiếc giường sắt hai tầng để viết thơ tình. Có lẽ, trong nhóm chúng tôi, anh là người có thơ in sớm nhất.

Nhớ hồi đó có một em sinh viên khoa sử yêu Hương, hàng đêm vẫn lặng lẽ gửi cho Hương dăm ba điếu thuốc. Dần dần cả phòng 6 chúng tôi đều… yêu em! Còn tôi, thì cũng trong thời gian đó được in thơ trên báo Công Nhân Giải Phóng (bây giờ đổi là Người Lao Động). Tôi còn nhớ là trong bài thơ đó có câu: “Tôi ngồi công viên làm thơ ghi trên cỏ”. Muốn sống như nhân vật trong thơ, sau khi lãnh nhuận bút xong thì tôi cũng vào công viên với tâm hồn ngơ ngác như thơ, sau đó, tai họa đổ ập xuống tôi là bị lừa mất chiếc xe đạp  một tài sản quý báu bậc nhất lúc bấy giờ.

PV: Anh có đọc nhiều thơ của các bạn trẻ bây giờ không?

L.M.Q: Trên báo Tuổi Xanh, Mực Tím, Áo Trắng thường có đăng thơ của những người trẻ hiện nay. Tôi vừa được tặng tập thơ Bỏ Hoa Về Phố (NXB Trẻ - 1993) và đã đọc thích thú. Nhưng cây bút mới như Nguyễn Hữu Hồng Minh, Quốc Sinh, Đa Mi, Nguyễn Hồng Lam, v.v… đã gợi nhớ trong tôi những ngày tháng còn là sinh viên. Và theo tôi, đáng kể nhất là các bạn trong Bút nhóm Vòm Me Xanh của báo Mực Tím, những Lê Khắc Cường, Gia Bảo, v.v…. đã quyến rũ được bạn đọc bằng tác phẩm của họ. Hoặc mới đây nhất là trên TUỔI XANH tôi được đọc sáng tác của Lê Thu Thủy và Nguyễn Quyến trong mục “Giới thiệu cây viết mới”…. Nghĩ cho cùng, tôi thích đọc thơ của các bạn trẻ vì tìm được đó những niềm vui mới.

PV: Vâng, cám ơn anh. Nhân tiếp xúc với bạn đọc Tuổi Xanh, anh có thể tặng một bài thơ nào về tuổi xanh?
L.M.Q. Cám ơn Tuổi xanh đã dành cho tôi sự gặp gỡ này. Và đây là bài thơ “Không phải chuyện cổ tích” -  chắc rằng ai cũng có một thời tuổi xanh như thế.

P.V

(nguồn Tạp chí Tuổi Xanh số 1.1994)



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com